Trước khi đi Texas, hai cái tên anh Khương chị Hà mà Phùn Cô và Ché Dzùn đã bao lần nhắc đến như hai người xa lạ mà Hương chưa bao giờ gặp. Đã nhiều lần Hương bày tỏ với Ché Dzùn sự e ngại vì phải làm phiền anh chị khi đến Houston. Tuy nhiên Ché Dzùn và Phùn Cô cứ nhắc nhở mình là bà con với nhau cả, đừng ngần ngại, rổi ché đem những kỷ niệm củ ở Tuy-Hòa cố gắng gợi lại ký ức Hương, nhưng Hương như người lãng trí, không thể nhớ được chút xíu nào hình ảnh và khuôn mặt của anh chị Khương cả.
Vào lúc 12:35 trưa ngày 4 tháng 10 năm 2012, chuyến bay US Airways từ Ontario airport bay đến Pheonix lúc 1:46pm và từ Pheonix bay và đáp tại Houston Intercontinental vào khoảng 7:50 tối. Anh Khương xuất hiện với anh Tân và cô con gái của anh với hai chiếc xe để đủ rướt 6 người và hành lý về nhà anh, trong đó có vợ chồng anh Ý Ché Dzùn, anh Cầu chị 美蘭, Ché Cuị và Hương, và được biết đây là lần thứ ba trong ngày, anh đã đến phi trường rướt bà con từ Cali, và ngay cả 2:00 mờ sáng ngày 5, anh còn phải rướt thêm một phái đoàn từ Oregon đến nữa.
Vào khoảng 10 giờ đêm, tụi Hương mới về đến nhà và trên bàn ăn đã bày đủ món, nào là chả giò, bánh bèo, bánh ngọt, trái cây, cafe, trà v.v... chủ nhân chưa mời nên cũng hơi ái ngại chưa dám ăn. 5 phút sau cô chủ nhà xuất hiện, cô mới đi chơi với vợ chồng anh Tài chị Ba và vợ chồng anh Hiển chị Liên về. Một khuôn mặt phúc hậu, hiền từ như ngày nào. Ký ức Hương tự nhiên trở về đột ngột, cô Hà bán chè đối diện nhà mình đây mà. Tại ai nấy đều gọi anh Khương chị Hà nên Hương không nhớ được đó là cô của mình. Cảm giác thân tình dâng trào một cách tự nhiên, Hương cảm thấy mình rất gần gủi với cô dượng và sự ngần ngại tan biến đi tự lúc nào không hay.
Rồi từ Thứ Năm đến Thứ Bảy, tổng cộng 23 người đều ngủ lại căn nhà bốn phòng ngủ, hai phòng tắm của cô dượng Khương. Trong đó có vợ chồng anh Tài, vợ chồng anh Hiển, vợ chồng Phùn Cô, vợ chồng anh Ý, vợ chồng anh Tân, vợ chồng anh Cầu, vợ chồng Hải, chị Hương, chị Xít, Ché Cụi, chị Tuyết, anh Lạc, vợ chồng và con gái cô dượng Khương cùng với "Hương bà Đèo". Thật sự đây là lần đầu tiên từ ngày sang Mỹ, Hương được sống chung với nhiều người như vậy trong một căn nhà, lúc đầu cũng hơi lo lo về sự bất tiện, nhưng rồi cũng quen, mà còn thấy vui nữa chớ. Nhưng có điều đêm khuya nào cũng phải nghe ban nhạc hòa tấu (orchestra) của mấy ông anh ngoài phòng khách nên cũng có chút mất ngủ.
Mỗi sáng thức dậy đều thấy dượng Khương lăng xăng lo sắp xếp cho mọi người dùng restrooms, dượng chạy lên chạy xuống lầu báo cáo tình hình mỗi khi có phòng tắm trống. Cô Hà thì lo chuẩn bị món ăn sáng cho mọi người, món bánh canh chay của cô ngon đặc biệt, Hương không thể nào quên nổi, tuy đang diet mà Hương cũng dứt hai tô một lượt. Chắc cô dượng thấy Hương ăn nhiều sợ không đủ cho những người sau nên phải bắt nước nấu thêm làm Hương cũng quê quê mà không dám nói . Đã vậy trước khi ra khỏi nhà cô Hà còn chạy theo đưa Hương hủ sữa đậu nành để lên xe uống, làm Hương cảm động muốn khóc luôn. Từ ngày Đe Má mất, cứ tưởng chắc không còn ai lo cho nữa, nay gặp lại cô dượng, lo lắng chu đáo, cảm thấy thật an-ủi, và cứ tưởng mình còn em bé.
Tối thứ Sáu đi party, mọi người ai nấy vui mừng gặp lại thầy bạn xưa, riêng Hương thì chả có quen ai cả ngoài chị Hương, con của bác ba Tài từ Việt-Nam qua và chị Tư chị của chị Hương, chị Ái Mỹ cũng nhiều năm không gặp nên có lẽ chỉ không nhớ Hương là ai. Hương đành ngồi im lặng tại bàn với Ché Cụi, chuyện khó tin mà có thật, vì ít khi đi party mà Hương chịu ngồi yên, chắc tại đêm đó Hương cũng không được khỏe lắm. Khoảng 9 giờ thì BTC cho phép nhảy đầm, anh Vinh bạn củ của Ché Dzùn mời Hương nhảy, anh ấy nhắc đủ kỷ niệm Tuy-Hòa cũng thú vị lắm, từ lúc đó Hương ra sàng nhảy hết bản này cho đến bản nọ không ngừng, tính nào tật đó không bỏ được. Về đến nhà cũng gần 12 giờ khuya, mệt lã cả người, chị Hương cho Hương một viên thuốc Tylenol PM, liền sau đó là lăng xuống giường ngủ một giấc cho đến sáng, ban nhạc hòa tấu cũng không đánh thức nổi Hương.
Mỗi sáng thức dậy đều thấy dượng Khương lăng xăng lo sắp xếp cho mọi người dùng restrooms, dượng chạy lên chạy xuống lầu báo cáo tình hình mỗi khi có phòng tắm trống. Cô Hà thì lo chuẩn bị món ăn sáng cho mọi người, món bánh canh chay của cô ngon đặc biệt, Hương không thể nào quên nổi, tuy đang diet mà Hương cũng dứt hai tô một lượt. Chắc cô dượng thấy Hương ăn nhiều sợ không đủ cho những người sau nên phải bắt nước nấu thêm làm Hương cũng quê quê mà không dám nói . Đã vậy trước khi ra khỏi nhà cô Hà còn chạy theo đưa Hương hủ sữa đậu nành để lên xe uống, làm Hương cảm động muốn khóc luôn. Từ ngày Đe Má mất, cứ tưởng chắc không còn ai lo cho nữa, nay gặp lại cô dượng, lo lắng chu đáo, cảm thấy thật an-ủi, và cứ tưởng mình còn em bé.
Tối thứ Sáu đi party, mọi người ai nấy vui mừng gặp lại thầy bạn xưa, riêng Hương thì chả có quen ai cả ngoài chị Hương, con của bác ba Tài từ Việt-Nam qua và chị Tư chị của chị Hương, chị Ái Mỹ cũng nhiều năm không gặp nên có lẽ chỉ không nhớ Hương là ai. Hương đành ngồi im lặng tại bàn với Ché Cụi, chuyện khó tin mà có thật, vì ít khi đi party mà Hương chịu ngồi yên, chắc tại đêm đó Hương cũng không được khỏe lắm. Khoảng 9 giờ thì BTC cho phép nhảy đầm, anh Vinh bạn củ của Ché Dzùn mời Hương nhảy, anh ấy nhắc đủ kỷ niệm Tuy-Hòa cũng thú vị lắm, từ lúc đó Hương ra sàng nhảy hết bản này cho đến bản nọ không ngừng, tính nào tật đó không bỏ được. Về đến nhà cũng gần 12 giờ khuya, mệt lã cả người, chị Hương cho Hương một viên thuốc Tylenol PM, liền sau đó là lăng xuống giường ngủ một giấc cho đến sáng, ban nhạc hòa tấu cũng không đánh thức nổi Hương.
Ai nấy ăn uống xong là chuẩn bị đi thăm mợ Cả và vợ chồng anh Lạc. Mợ năm nay đã hơn 80 nên cũng hơi yếu, nhưng không thấy khác nhiều mặc dù đã trên 30 năm không gặp. Vợ chồng anh Lạc thì cũng chẳng thấy già đi chút nào hết, lạ thật, chắc họ uống thuốc trường sanh bất lão đó. Chơi xong nhà anh Lạc rồi thì đi tham quan machine shop của anh Tol, tiếp đến lại đi nhà chị Quế và chị Hường. Thấy bà con đông đảo vui quá nên hai chị cũng theo về nhà anh Tol chơi hôm đó.
Về đến nhà vào khoảng 6 giờ chiều, chị Đẹp ở nhà đã chuẩn bị sẵn cho buồi ăn tối, chị làm đủ món thật phong phú, nào là chả óc, nem chua, bánh cuốn, chả giò, beers v.v.... Vậy mà khi mẹ con cháu Diệp, con gái lớn của anh chị về đến còn mang nhiều món ăn khác mua từ nhà hàng Tàu nữa. Đêm hôm đó vợ chồng anh Lạc, anh Út , Nho cũng ghé đến chung vui. Phùn Cô yêu cầu mọi người phát biểu cảm tưởng vể sự họp mặt gia đình lần này. Ai nấy đều bày tỏ nhân đại hội liên trường trung học Phú-Yên tại Houston nên sẵn ghé Dallas thăm bà con họ Hồng mình sau hơn 30 năm xa cách. Riêng Hương thì muốn nói lên sự trung thực tự đáy lòng, Hương không phải sẵn ghé Dallas nhân dịp đại hội, nhưng vì muốn thăm bà con ở Dallas nên sẵn dịp tham gia đại hội. Chứ thật sự mà nói, Hương đâu có học qua trường trung học nào tại Phú-Yên đâu mà hy vọng gặp lại thầy cô bạn bè củ. Có cơ hội phát biểu nên Hương cũng nói lên sự cảm kích của anh chị em đối với vợ chồng anh Tol đã tiếp đãi bà con từ xa đến một cách nhiệt tình, nồng hậu và chu đáo, và Hương cũng không quên cảm ơn Phùn Cô đã chịu khó rủ ren, cổ võ anh chị em tham gia chuyến du lịch này, đồng thời cũng bỏ nhiều thời gian liên lạc với vợ chồng cô dượng Khương cũng như anh Tol chị Đẹp để sắp xếp nơi ăn chốn ở, xe cộ đưa đón cho từng người không hề phàn nàng một lời nhỏ. Những chuyện này rất khó, không mấy ai làm được, nhưng Phùn Cô đã làm một cách êm xuôi, thành công, thuận lợi không một trở ngại nhỏ nào xảy ra. Hương thật sự khâm phục Phùn Cô sát đất luôn. Không có Phùn Cô chắc chắn sẽ không dể giầu gì có được cuộc hội ngộ gia đình đông đảo, vui vẽ và đầy ý nghĩa như lần này. Nói đến đây là Hương động lòng muốn khóc, rồi nghĩ đến má. Nếu còn má, má sẽ là người vui hơn ai hết, vì má lúc nào cũng muốn được chứng kiến bà con mình hội họp đông đảo, nhộn nhịp và vui vẽ̉, mà nhất là những bà con đã nhiều năm không gặp.
Vì vui quá nên Hương cũng uống chút chút beer với mấy anh, không có máu nhậu nên tối hôm đó sau khi tắm rửa xong là bị beer giật ngủ một lèo đến sáng trong lúc anh chị mình còn đang vui cười ca hát Karaoke dưới lầu. Sang sáng thứ Ba, vì thấy bà con ưa chuộng cháo nên chị Đẹp cho ăn cháo với hột vịt muối lần nữa. Ăn sáng xong anh Tol đưa cho mỗi người một lon A&W Root Beer để khi vào cửa state fair được giảm 10 đồng một người. Nửa ngày dạo state fair cũng vui lắm và chụp không ít hình.
Sau đó thì thăm viến Dallas County Admistration Building, nơi mà tổng thống Kennedy đã bị ám sát. Kế tiếp là ghé Pioneer Plaza Cattle Drive để được trông thấy nhiều bò, nhưng rất tiếc toàn là bò giả không hà, hihihi....Thấy anh chị mình thương, nuông chìu nên Hương có chút nhỏng nhẻo, đòi lên cởi lưng bò cho bằng được, anh Hồ sợ em mình té nên lật đật đỡ Hương lên. Ngồi lên lưng bò, có cảm giác như mình là một cowgirl của vùng Texas, cởi đủ kiểu để được anh chị chụp cho nhiều hình.
Sau đó thì thăm viến Dallas County Admistration Building, nơi mà tổng thống Kennedy đã bị ám sát. Kế tiếp là ghé Pioneer Plaza Cattle Drive để được trông thấy nhiều bò, nhưng rất tiếc toàn là bò giả không hà, hihihi....Thấy anh chị mình thương, nuông chìu nên Hương có chút nhỏng nhẻo, đòi lên cởi lưng bò cho bằng được, anh Hồ sợ em mình té nên lật đật đỡ Hương lên. Ngồi lên lưng bò, có cảm giác như mình là một cowgirl của vùng Texas, cởi đủ kiểu để được anh chị chụp cho nhiều hình.
Chuyến Du Lịch Texas
Đại Hội Liên Trương Phú-Yên Tại Houston
October 4 thru October 10, 2012
SEE VIDEO BY NGO HONG BELOW
ĐỨC-TRÍ TUY-HÒA ASSOCIATION
美國綏和華裔 、 德智校友聯誼會